Vợ chồng tôi đã đứng dậy sau thất bại

Tôi năm nay 31 tuổi, con trai lớn đã 7 tuổi, con gái nhỏ 3 tuổi. Tôi xin được kể câu chuyện của gia đình mình, cách đây hai năm, khá giống với gia đình chị. Chồng tôi cũng bỏ việc để kinh doanh riêng, cũng dùng hết số tiền tiết kiệm không nhiều của hai vợ chồng, cũng đi vay (bà ngoại thế chấp sổ đỏ, thế chấp sổ của chú tôi, tiền tiết kiệm của ông bà nội, vay lãi ngày…). Khác chị Nga là hai bên gia đình chúng tôi đều ở quê và không có điều kiện nên vợ chồng tôi hoàn toàn tự lập. Đám cưới cũng vợ chồng tôi lo toàn bộ. Bên nhà tôi khá giả hơn một chút vì ông bà đều có lương hưu.
Thời gian đầu, chồng tôi làm ăn được nên chúng tôi có đủ tiền mua đất, xây nhà. Thế nhưng anh nói nếu xây nhà nữa thì anh không còn vốn để làm... Đến tận bây giờ tôi vẫn tiếc vì không kiên quyết xây nhà, nếu như xây luôn có khi tôi còn giữ được một chút vốn. Tôi nghe chồng, tin chồng nên vẫn để anh tiếp tục làm ăn, còn mẹ con tôi vẫn ở nhà thuê.
Chồng tôi cũng nói dối. Không nói dối sao phụ nữ mình lại để cho họ mang cả đống tiền đi đầu tư (thậm chí là tiền do mình đi vay). Phụ nữ mình lỡ để mất một triệu còn xót xa cả tháng trời chứ đừng nói cả đống tiền đi vay rồi không biết có thu về nổi không. Phụ nữ thì luôn mong muốn sự ổn định, đàn ông lại thường có hoài bão lớn hơn. Tuy nhiên, chung quy lại họ cũng chỉ vì gia đình mình thôi, họ chỉ mong có cuộc sống tốt đẹp hơn cho các con. Anh ấy sợ chị lo lắng nên mới nói dối. Chồng tôi cũng vậy.
Cả quãng thời gian chồng tôi kinh doanh ngoài là từng ấy thời gian tôi luôn sống trong lo lắng bất ăn vì tôi biết chồng mình chưa đủ chín chắn, đủ năng lực để làm lớn. Tôi khuyên anh dừng lại, anh không nghe. Tôi chỉ biết động viên anh, có khó khăn cùng anh tháo gỡ (xoay tiền cho anh). Tôi cũng mong anh thành công, nhưng không được.
Thú thật, tôi cũng không bao dung đến nỗi mỉm cười với tất cả chuyện anh đã làm và kết quả anh mang lại. Tôi cũng gào thét, cũng nặng lời. Tôi biết điều đó không mang lại kết quả gì ngoài việc chắc chắn tôi sẽ mất chồng và con tôi không có cha bên cạnh. Sĩ diện đàn ông lớn lắm, có đôi lúc tôi cũng như chị nghĩ rằng đó là sĩ diện hão, nhưng nếu không thế thì đã không phải đàn ông.
Năm 2012, tôi sinh bé thứ hai. Cùng năm ấy, chuyện làm ăn của chồng tôi thất bại liên tiếp. Chắc chị Nga hiểu lúc đó tôi khó khăn thế nào, ít nhất về mặt tâm lý, bởi ngoài những khoản nợ tôi biết Công ty in ấn chuyên in kỹ thuật số, in offset các loại tại TP.HCM, nhận dịch vụ in hiflex gia re chuyên in kỹ thuật số, in offset các loại tại TP.HCM thì chồng tôi còn vay các khoản khác từ bạn bè mà tôi không biết. Sốc nặng. 
Sau thời gian dài khủng hoảng tinh thần, dằn vặt và đay nghiến chồng, tôi bình tĩnh để suy nghĩ "Tôi có cần chồng cho mình và bố cho hai con không", "Tôi có thể chấp nhận và tha thứ cho anh không"… Kể cả việc soạn sẵn đơn ly hôn tôi cũng đã làm. Nhưng thật sự, ngoài chuyện làm ăn thất bại mang về cho tôi một khoản nợ khổng lồ thì anh là một người chồng, người cha tốt. Bát đũa cũng có lúc xô, vợ chồng tất nhiên không tránh khỏi những giận hờn, nên tôi không coi đó là điểm xấu của cuộc sống gia đình mình. Tôi thấy con tôi cần có bố, tôi vẫn yêu chồng nên tôi chấp nhận anh, chấp nhận cùng anh vượt qua khó khăn.
Một điểm tôi khác chị nữa. Bên ngoại tôi biết hết mọi chuyện, bạn bè anh và tôi đều biết. Ông bà ngoại không hề hắt hủi, tất nhiên rất buồn và lo lắng nhưng vẫn động viên vợ chồng tôi, tôi cũng trấn an ông bà rằng chúng tôi sẽ trả được nợ. Tôi không cho ông bà nội biết chuyện vì mẹ chồng tôi bị bệnh tim, nhưng sau này tôi mới biết, ông bà cũng rõ nhưng không nói vì sợ vợ chồng tôi thêm lo lắng. 

Làm Chữ Nổi Mica 3d Giá Rẻ

Làm Chữ Nổi Mica Đèn Led Giá Rẻ Tp.HCM

Gia Công Chữ Nổi Mica Giá Rẻ Thẩm Mĩ Cao Đúng Hẹn

Thi Công Mặt Dựng Alu Giá Cạnh Tranh

Làm Bảng Hiệu Quảng Cáo Giá Rẻ Tại HCM

Cuối năm 2012, chồng tôi dừng hẳn chuyện kinh doanh. Cả năm 2013, anh chỉ quanh quẩn ở nhà, làm vài việc lặt vặt để có tiền chi phí cá nhân. Tôi động viên anh đi xin việc nhưng một phần mặc cảm, một phần chưa tìm được việc phù hợp nên anh lần lữa mãi. Bà ngoại xuống ở với vợ chồng tôi khi tôi hết thời gian nghỉ sinh đi làm lại, cũng nói rằng nhìn anh rất thương vì cứ lủi thủi ở nhà, đi đâu đấy lúc nhát rồi lại về nấu cơm, đi chợ. Chúng tôi bán tất cả những gì anh tạo ra được trong lúc làm ăn có lãi, thế chấp mảnh đất mới mua để trả một phần nợ lãi ngày, khất nợ với tất cả những người chúng tôi đã vay để họ thông cảm. Giữa năm 2013, chúng tôi chuyển về sống với ông bà nội ở quê, chấp nhận quãng đường đi làm gần 20 km. Tháng 1/2014, chồng tôi xin được một công việc hoàn toàn phù hợp với khả năng của anh. 
Đến nay, bằng sự nỗ lực của cả hai, tôi không còn những đêm mất ngủ vì tiền, dù chưa hết nợ nhưng mọi thứ đã trong tầm kiểm soát. Anh nói được làm được, anh nói anh phá được thì anh sẽ làm được Công ty in ấn quảng cáo số 1 chuyên in bang ron, in ấn uy tín số 1 TPHCM, in chất lượng cao để trả nợ, tôi vẫn đang tin anh và sẽ luôn cùng anh vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Chỉ cần có niềm tin thôi chị, đừng hắt hủi anh ấy, đừng chia cắt anh ấy với con. Khi chị lấy anh ấy, chắc chị cũng có lý do của mình. Chị đã tin tưởng trao cuộc đời của mình cho anh ấy, sao không trao tiếp cho anh ấy một hậu phương vững chắc trước mọi sóng gió. Nếu hắt hủi anh ấy thì chị vẫn phải trả nợ, mà có khi chẳng nhận được gì từ anh ấy. Nếu chấp nhận anh ấy thì gánh nặng của chị sẽ được chia đôi dù anh ấy có kiếm được tiền nhiều hay ít, mà con chị có bố. Chị lại cho anh ấy niềm tin thì anh ấy lại càng nỗ lực hơn. Tôi nghĩ một người đàn ông không dùng tiền của vợ mà nỗ lực làm một năm đã đủ tiền xây nhà thì không phải người đàn ông bỏ đi đâu chị. Tôi hy vọng chị sẽ nghĩ lại.
Đến giờ vợ chồng tôi vẫn nhắc lại chuyện cũ. Chồng tôi nắm chặt nhận treo băng rôn,cờ phướn,baner đặc biệt in băng rô, phát tờ rơi phat to roi nhận treo băng rôn,cờ phướn,baner đặc biệt in băng rô tay tôi đầy yêu thương. Vì sự hy sinh ấy của tôi mà anh còn cố gắng nhiều hơn nữa. Dù nợ chúng tôi chưa trả hết, dù mọi thứ vẫn còn rất khó khăn nhưng tôi tin chồng tôi.
Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét